Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2016

Nghệ sĩ Trung treo Đường lưỡi bò - fan Việt hãy thức tỉnh!


Đã đến lúc giới trẻ Việt cần nhìn lại bản thân mình khi đặt niềm tin sai chỗ.

Mới đây, hàng loạt ngôi sao gốc Hoa đã đồng loạt đăng tải bức hình có Đường lưỡi bò lên các trang cá nhân của họ như Weibo, Instargram… như một cách thức ủng hộ chiến dịch bành chướng của Trung Quốc.

Hầu hết các ngôi sao đó đều ở độ tuổi dưới 40 và là thần tượng, người trong mộng của giới trẻ Việt như: Phạm Băng Băng, Hứa Ngụy Châu, Hoàng Cảnh Du, Trần Ổn, Lâm Phong Tùng, Dương Mịch, Huỳnh Hiểu Minh, Hoắc Kiến Hoa, Hồ Ca, Dương Dương, Ngô Diệc Phàm, Lộc Hàm, Victoria F(x)…

Các sao Hoa ngữ hoạt động trong những nhóm Kpop

Một số ngôi sao như Hoàng Cảnh Du, Lâm Phong Tùng của phim Thượng Ẩn còn hoạt động rất nhiệt tình để thể hiện quan điểm của mình. Lâm Phong Tùng còn tuyên bố “tuy xa tất diệt”. Hay Hồ Ca khẳng định “một điểm không thiếu, một tấc không nhường”.

Rất nhiều fan Việt đã có động thái tích cực, thể hiện lòng yêu nước của mình bằng cách quay lưng lại với thần tượng bấy lâu của họ. Cũng không ít người chọn cách im lặng và vẫn “chung tình” với thần tượng.

Victoria F(x) là ngôi sao đầu tiên đăng hình Đường lưỡi bò

Một số người bảo vệ thần tượng của mình bằng cách tin rằng họ vô tội, chỉ bị chính quyền Trung Quốc ép buộc.

Nhưng dù thế nào đi nữa, giới trẻ Việt cũng đang bị dội một gáo nước lạnh vào mặt, từ chính những thần tượng mà họ một lòng yêu thương. Trong khi đó, người ngoài lại có cơ hội hả hê cười chê họ.

Cho đến giờ, mâu thuẫn lớn nhất của fan Việt là chọn giữa thần tượng và đất nước. Dù đa số họ chọn đất nước, nhưng trong lòng vẫn còn chút lưu luyến với thần tượng, không dễ gì quên được ngay.

Fan Việt vỡ mộng

Rồi họ đang cảm thấy hối tiếc vì đã dành quá nhiều tiền bạc, thời gian, mối quan tâm để hâm mộ những ngôi sao đó. Khi họ chấp nhận quay lưng với thần tượng, họ cũng sẽ cảm thấy đau lòng vì quá khứ của mình. Đây có thể xem là nỗi đau khá lớn trong cộng đồng fan Việt.

Nhưng vấn đề đặt ra là, nếu ngay từ đầu họ không quan tâm, không hâm mộ những ngôi sao đó thì đã khác. Chính bản thân họ đã tự đưa mình vào thế bí, khi không biết cách chọn thần tượng, chọn niềm đam mê của mình.

Đau khổ và quay lưng

Nói thẳng ra là, giới trẻ Việt ngày càng đi xuống về thẩm mỹ, nhận thức, cảm thụ nghệ thuật, nên bị chi phối mạnh mẽ bởi nền giải trí thị trường mà các ngôi sao Hoa ngữ là điển hình.

Những ngôi sao đó hầu hết đều không phải nghệ sĩ thực thụ, chỉ là người làm giải trí, là những thần tượng nhuốm màu sắc thị trường. Sản phẩm họ tạo ra không đạt giá trị cao về nghệ thuật. Họ là những con rối trong showbiz, chỉ ham mê kiếm tiền với chút tài năng ít ỏi, nên không hề có bản lĩnh nghệ thuật sâu sắc, dẫn tới bản lĩnh chính trị cũng yếu kém, ai bảo sao thì răm rắp nghe vậy. Một người kém tài thì luôn muốn làm theo những gì người khác bảo để mua lấy bình yên.

Những ngôi sao đó trưởng thành hầu hết từ phim ngôn tình, kiếm hiệp, từ nhạc pop thị trường. Họ còn chẳng có lấy chút cá tính nghệ thuật nào để làm chủ được mình. Họ là thần tượng của một lớp người dễ dãi, mờ nhạt trong thưởng thức nghệ thuật.



Ấy vậy mà, giới trẻ Việt lại đổ xô đi tôn thờ những ngôi sao đó, để rồi bị họ hất ngã một cách đau điếng.

Fan Việt không thể trách thần tượng Hoa ngữ, hãy tự trách mình đã quá dễ dãi, tự hạ thấp thẩm mỹ, cảm thức của mình để đam mê thứ nghệ thuật nhạt nhòa, thị trường, say xưa những ngôi sao thiếu tài, thiếu cả bản lĩnh kia. Để rồi bây giờ, họ bị thần tượng phản bội thậm tệ.

Nhìn ra thế giới, sẽ thấy rằng những nghệ sĩ thực thụ, có tài năng, thẩm mỹ nghệ thuật cao thì bao giờ bản lĩnh chính trị cũng vững vàng, khác xa dàn sao Hoa ngữ kia. Đó là Nina Simone, Bob Dylan, Madonna, The Beatles, Aretha Franklin, Muhammad Ali, Leontyne Price, Joan Baez…



Nina Simone từng từ bỏ quê hương mình là nước Mỹ như một cách chống lại nạn phân biệt chủng tộc.

Madonna từng bị vùi dập, các bài hát của cô bị hạn chế lên sóng do làm những sản phẩm âm nhạc bóc trần bộ mặt chính quyền Mỹ. Cô thậm chí còn đối đầu với cả tòa thánh Vatican vì đả kích tôn giáo và bị Giáo hoàng kêu gọi tẩy chay.



Bob Dylan thì liên tục sáng tác những ca khúc phản chiến chống lại cuộc chiến tranh Việt Nam do Mỹ phát động. Vợ ông, ca sĩ Joan Baez còn sang hẳn Việt Nam để hát giữa lúc chiến tranh căng nhất.



Tuyệt vời nhất Muhammad Ali, ông đã chấp nhận ngồi tù nhiều năm chứ nhất quyết không đi lính sang Việt Nam. Ông còn có câu nói nổi tiếng: “Tại sao tôi phải đi 10 ngàn dặm để thả bom lên đầu những người Việt Nam vô tội trong khi ở người da đen ở Louisville (Mỹ) đang bị đối xử như những con chó và không có được những quyền cơ bản nhất của một con người”.



Còn nói về nghệ sĩ Hoa ngữ, Đặng Lệ Quân được xem như tấm gương tuyệt vời khi có quan điểm chính trị rõ ràng của riêng mình, không bị chi phối bởi chính quyền. Âm nhạc của bà cũng thật giá trị, say mê làm sao. Bà khác hẳn dàn sao Hoa ngữ thị trường ngày nay.

Đó mới là những nghệ sĩ đích thực, với bản lĩnh nghệ thuật, bản lĩnh chính trị vững vàng. Mỗi con người trong họ là một cá tính sâu sắc, dùng tài năng của mình kiến tạo nên nghệ thuật, chứ không phải chạy theo đồng tiền để làm lu mờ nghệ thuật như nhiều ngôi sao Hoa ngữ ngày nay. Bởi vậy, họ chẳng hề sợ hãi trước thế lực nào, vẫn hiên ngang thể hiện quan điểm của mình.

Họ khác xa với những nghệ sĩ Hoa ngữ mà fan Việt ngày đêm mơ tưởng.

Đôi khi người ta không thể hiểu nổi những nghệ sĩ đó có giá trị gì mà khiến giới trẻ say mê đến vậy. Và giới trẻ đã, đang, sẽ học được gì từ những nghệ sĩ thị trường, kém tài, kém cả bản lĩnh đó?

Rõ ràng, giới trẻ đã tự hạ thấp giá trị của bản thân khi lao vào những nghệ sĩ thị trường như vậy. Họ đã quay lưng với nghệ thuật chân chính, giết chết thẩm mỹ, cảm thụ của mình, dung dưỡng cho thói dễ dãi, cho sự kém cỏi về cả tài năng lẫn bản lĩnh.

Không ngạc nhiên khi tầng lớp lớn tuổi luôn chê cười, khinh thị lớp trẻ, dù đó là điều không nên.

Bởi khi bố mẹ, cô bác chúng ta ở độ tuổi của chúng ta, họ thần tượng Trịnh Công Sơn, The Beatles, Madonna…, và họ có được khả năng thưởng thức tốt, bản lĩnh sống vững vàng, thì bây giờ chúng ta thần tượng ngôn tình, nhạc pop thị trường, phim thị trường. Để rồi chẳng những không học hỏi được gì, tự hạ thấp mình xuống, mà còn bị phản bội một cách đau đớn.

Chọn thần tượng cũng là cách để học hỏi và rèn luyện, nâng cao bản thân. Một người hâm mộ Maria Callas, Trịnh Công Sơn, Bob Dylan, David Bowie chắc chắn trí tuệ sẽ khác hẳn một người hâm mộ Hứa Ngụy Châu, Hoàng Cảnh Du, Lâm Phong Tùng, Ngô Diệc Phàm, Hồ Ca, Hoắc Kiến Hoa…

Bởi vậy, fan Việt trẻ, hãy thức tỉnh đi thôi! Đừng u mê trong ngôn tình, kiếm hiệp, trong những ngôi sao thị trường đẹp mã kém tài, kém bản lĩnh nữa! Ngay tại Việt Nam và trên thế giới còn biết bao nghệ sĩ đích thực với tài năng, bản lĩnh cho các bạn hâm mộ. Hâm mộ họ, bạn sẽ học được vô số điều ý nghĩa, nâng cao nhận thức, thẩm mỹ của bản thân. Hãy nuôi dưỡng nghệ thuật đích thực thay vì đổ tiền của, công sức vào ham mê những thứ giải trí vô bổ, để rồi bị vỡ mộng như hôm nay. Đừng chọn sai thần tượng!


Long Phạm

Thứ Bảy, 9 tháng 7, 2016

Lạc lõng

Lạc lõng

Đêm đã khuya, chàng trai ấy vẫn đi
Chân đã mỏi mà chẳng muốn ngừng

Nắng khuya hắt bóng vàng tạ
Bụi trời giăng ướt tóc xanh
Trăng mờ dần phía ngày nắng tắt
Sao khóc nhòa chết lịm sau mây đen
Gió rên rỉ khóc bên hè
Lá tàn úa không lê nổi bước chân

Đi mà chẳng thấy đường
Chẳng biết miền kí ức, chẳng nhớ nơi nào là tương lai
Tìm kiếm gì trong cuộc đời này?
Mà lang thang, lạc lõng một mình

Vỡ nát từ khi còn đỏ hỏn
Tung tóe da thịt khắp nhân gian
Chỉ còn chút mảnh vỡ đọng lại
Găm buốt giá từng ngày

Lớn lên trong mù lòa
Không biết đâu nguồn sáng
Đành đứng riêng một vách
Nhìn người ta cười đùa

Đi mãi đường không thành
Bốn bề tối tăm, xóa tan mặt đất
Xóa cả bầu trời, xóa hết cơn mơ

Chẳng gì luyến tiếc cõi đày đọa
Thôi đành tan nát vào hư vô!

Long Phạm
9/7/2016



Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2016

Thu tàn

Thu tàn

Tóc ngân hà em bước giữa mùa thu
Thả vào trời một rừng sao từ mệnh
Áo địa đàng em đánh rớt bên đời
Cho lòng ai mặc vừa nỗi nhớ nhung 
Em bước đi mà thời gian chết lặng 
Để thu tàn còn đọng trong mắt anh.

Long Phạm

7/8/2013

Để lại cho anh

Để lại cho anh

Xin hãy nói nếu em hết yêu anh
Xin hãy bước khi em cần tự do
Đừng ở lại trong ánh mắt chật hẹp
Đừng nằm dài bên xác chết xanh xao

Anh sẽ để em đi
Anh sẽ để em bay
Vòng tay anh nhỏ quá không ôm nổi cánh chim trời
Ước nguyện anh bé lắm không chứa vừa trái tim em
Lời nói anh ngắn ngủi chưa bắc kịp đôi lệ
Hơi thở anh còn lạnh chưa sưởi ấm hồn em
Đôi môi anh chưa mở trao gửi em tình ái
Tình yêu anh chưa hát thổi nhịp vào lòng em

Anh sẽ đứng lại để em tung cánh
Anh sẽ buông tay để em vươn bay
Anh sẽ nhắm mắt để đóng lại bầu trời
Anh sẽ thức giấc để thôi những cơn mơ

Em hãy đi và kiếm tìm hạnh phúc
Hãy ngả xuống những bờ vai em cần

Chỉ xin em

Để lại cho anh lời hứa em ngày ấy
Để lại cho anh những đêm dài nép bờ vai
Để lại cho anh lời thề nguyện chân thành em từng nói
Để lại cho anh những kỉ niệm ngày ấy đong đầy
Để lại cho anh nụ cười em e ấp
Để lại cho anh những con đường gồ ghề ta từng đi
Để lại cho anh bầu trời sao ân ái
Để lại cho anh ánh trăng mật chảy mái đầu tơ
Để lại cho anh đôi dòng nhật kí
Để lại cho anh bức thư tình ngày đầu em trao
Để lại cho anh cánh bướm khô ép thơm từng trang giấy
Để lại cho anh hương ổi tím chiều thu anh quen em
Để lại cho anh  lán bằng lăng rợp nắng
Để lại cho anh vị trà sữa tuổi mới yêu
Để lại cho anh những tháng ngày rong ruổi
Để lại cho anh chặng đường xe đạp và chiếc mũ rộng vành
Để lại cho anh làn da em xanh mát
Để lại cho anh mái tóc em thưở còn dài
Để lại cho anh hàng mi em chưa chớp
Để lại cho anh bờ môi em chưa phai
Để lại cho anh nụ hôn đầu ngây dại
Để lại cho anh cái nắm tay thẹn thùng
Để lại cho anh bài ca Niệm khúc cuối
Để lại cho anh tiếng hát Thái Thanh
Để lại cho anh phím dương cầm tuổi hồng
Để lại cho anh chút nhạc Phạm Duy
Để lại cho anh bộ phim Cuốn theo chiều gió
Để lại cho anh câu hát đầu And I...

Ừ thì thôi con người vốn bất toàn
Tình đáng yêu vì tình luôn lầm lỗi
Đời rộng quá, hãy cứ yêu để cho đi
Yêu càng nhiều thì cho càng nhiều
Còn được yêu nghĩa là còn tồn tại
Em cứ yêu để em được ban phát
Mong cuộc đời luôn chân thành với em!

Long Phạm

18/2/2015

Mình từng bước qua nhau

Mình từng bước qua nhau

Tình cờ anh gặp lại em
Trong bến ga tàu cũ
Dưới chiều mưa phảng phất cuối thu
Xen tiếng còi chua chát
Nhuộm xanh khiết màu cỏ dại đang xõa mình tinh khôi

Tình cờ ta lại gặp nhau
Trong mùa tàn heo hắt
Trong khói thuốc mờ lệ
Để mưa phả mi mắt
Để sỏi đá chẹo vẹo chân đi

Tàu lăn bánh em đi mất
Chỉ mình anh thẫn thờ
Nhìn đường ray hun hút
Lặng người bước quay về

Kí ức anh như trang giấy nhàu nhĩ
Tưởng đã tẩy đến bạc đi rồi
Mà hơi chữ vẫn đọng thành vết
Gặp mưa lại hằn sâu hơn

Tạm biệt em người anh từng nhớ
Anh lại về với gia đình anh yêu
Ngủ say nhé! Sâu trong mây trắng
Nơi này, mình từng bước qua nhau.

Long Phạm

8/7/2016

Thứ Tư, 6 tháng 7, 2016

Yêu đơn phương

Yêu đơn phương

Anh thấy em trong mỗi giấc mơ anh lạc vào
Anh thấy em bên những vỉa hè anh qua
Anh thấy em trên từng áng mây anh ngước nhìn
Anh thấy em trong từng hạt mưa phủ kín mắt anh

Anh, muốn nói tới em theo gió thoảng
Anh, muốn chạm vào em trước từng giọt nắng sớm mai

Thế đấy, anh yêu em mất rồi!

Muốn ngắm em mỗi bình minh thức dậy
Muốn tựa vai em khi ánh hoàng hôn buông
Muốn nằm cạnh em những đêm dài chung giấc
Muốn ôm chặt em mỗi lúc khó khăn

Muốn có em trên đường đời anh bước
Muốn thấy em cười khi anh đã mệt nhoài
Muốn hơi ấm em mỗi khi anh lạnh buốt
Muốn nụ hôn trên môi em trong những phút đớn đau
Muốn nắm tay em đi tới cuối chặng đường
Để khi nhìn lại, mỉm cười đã có nhau

Rất nhiều điều để muốn, để ước, để mơ
Mà đâu biết làm sao cho em hiểu?

Nhiều khi, anh nhỏ lệ trong khao khát về em
Nhiều khi, anh lạnh giá trong nỗi nhớ đến tê dại

Muốn quên em cho đời bớt khắc khoải
Muốn gạt em cho tâm trí khỏi buồn đau

Nhưng… trót yêu em mất rồi còn đâu nữa
Sao ngăn tim mình thôi nhớ em được đây?

Yêu em, yêu bằng cả trái tim
Yêu, và muốn cho tất cả
Nhưng anh chẳng có quyền được cho
Chỉ được ngắm em từ phía xa xôi
Chẳng cách nào gần em hơn nữa
Yêu em, mà chẳng thể bên em

Thôi thì… anh biết, yêu đơn phương là khổ
Nhưng dẫu sao, anh vẫn muốn được yêu em!


Long Phạm
6/7/2016