Yêu đơn
phương
Anh thấy em trong mỗi giấc mơ anh lạc vào
Anh thấy em bên những vỉa hè anh qua
Anh thấy em trên từng áng mây anh ngước
nhìn
Anh thấy em trong từng hạt mưa phủ kín mắt
anh
Anh, muốn nói tới em theo gió thoảng
Anh, muốn chạm vào em trước từng giọt nắng
sớm mai
Thế đấy, anh yêu em mất rồi!
Muốn ngắm em mỗi bình minh thức dậy
Muốn tựa vai em khi ánh hoàng hôn buông
Muốn nằm cạnh em những đêm dài chung giấc
Muốn ôm chặt em mỗi lúc khó khăn
Muốn có em trên đường đời anh bước
Muốn thấy em cười khi anh đã mệt nhoài
Muốn hơi ấm em mỗi khi anh lạnh buốt
Muốn nụ hôn trên môi em trong những phút đớn
đau
Muốn nắm tay em đi tới cuối chặng đường
Để khi nhìn lại, mỉm cười đã có nhau
Rất nhiều điều để muốn, để ước, để mơ
Mà đâu biết làm sao cho em hiểu?
Nhiều khi, anh nhỏ lệ trong khao khát về
em
Nhiều khi, anh lạnh giá trong nỗi nhớ đến
tê dại
Muốn quên em cho đời bớt khắc khoải
Muốn gạt em cho tâm trí khỏi buồn đau
Nhưng… trót yêu em mất rồi còn đâu nữa
Sao ngăn tim mình thôi nhớ em được đây?
Yêu em, yêu bằng cả trái tim
Yêu, và muốn cho tất cả
Nhưng anh chẳng có quyền được cho
Chỉ được ngắm em từ phía xa xôi
Chẳng cách nào gần em hơn nữa
Yêu em, mà chẳng thể bên em
Thôi thì… anh biết, yêu đơn phương là khổ
Nhưng dẫu sao, anh vẫn muốn được yêu em!
Long Phạm
6/7/2016
6/7/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét