Lại một live hiếm, dù rất ngắn nhưng show off được kỹ thuật và giọng hát quá đỉnh của Whitney mà không cần phô diễn.
Mợ không hát cao, chủ yếu hát quãng trung thôi nhưng giọng vẫn cứ lanh lảnh, sáng trưng như nữ cao mà vẫn giữ được độ xốp, mềm, êm, không bị chói, chua như mấy mẹ nữ cao.
Chữ "smile" nhả rất đẹp, là âm mở /a/ lai âm đóng /i/. Mợ Whit rất linh hoạt trong việc tạo sắc thái cho các nốt trung từ G4 đến C5, muốn dramatic vang rền cũng có mà nhẹ nhàng duyên dáng cũng có.
Chữ "smile" Bb4 đẹp hoàn hảo từ khẩu hình đúng như nụ cười cho đến việc phát âm chuyển từ A sang I, từ mở thành đóng, nhả chữ thoải mái, hát dễ như ăn kẹo, không phải kiểu lên gân lên cốt hay cố gồng cái khẩu hình vào cho tròn vành rõ chữ kiểu mấy mẹ học thuật =))
Cách hát của mợ chắc chắn nhưng không nặng nề mà nghe rất duyên dáng, tình cảm nhưng vẫn sắc sảo. Hát đúng kiểu cô nàng thư giãn, thư giãn từ khẩu hình tới thanh quản nhưng đụng vào mới biết siêu khó.
Không so sánh không đau thương nhưng nhiều nữ ca sĩ Việt Nam chạm tới BB4 là bắt đầu dựng tiếng nặng nề rồi.
Đoạn "On me for sure" chữ on lên C#5 light mixed cực đẹp, chỉ xuất hiện ở giai đoạn 1992 về trước, tới 1993 đẻ xong nặng nề xôi thịt quá. Live này là 1992 nên vẫn giữ độ thanh trong của giọng.
Đặc biệt, kể cả khi phrase thấp, thầm thì ở tầm E4, F4 mợ vẫn cực mềm. Đỉnh cao nhất là hát bằng giọng chest voice mềm mại tưởng như falsetto, kiểu ve vuốt dịu dàng, điều mà các da màu xôi thịt giọng cuồn cuộn không làm được.
Long Phạm