Tôi có gì
Tôi chẳng có nhan sắc, sinh ra đã là đứa xấu xí, dị
tật
Tôi chẳng có sức mạnh, bệnh tật và yếu đuối
Tôi chẳng có chiều cao, chẳng có cân nặng, bé nhỏ và
dặt dẹo
Tôi chẳng có thông minh, chẳng có khéo léo, trời sinh
trời đọa
Tôi chẳng có màu da, chẳng có giới tính, tôi vô loài
Tôi
chẳng có tiền, không ai chọn được nơi chào đời, không ai ăn cướp được của người
khác
Tôi
chẳng có quần áo đẹp, chẳng có son phấn, nước hoa, đồ hiệu, chẳng có Iphone,
chẳng có laptop, chẳng có SH trưng diện
Tôi
chẳng có bạn bè, chúng khinh tôi vì tôi khác chúng
Tôi
chẳng có người yêu, chúng chỉ muốn bỡn cợt tôi
Tôi
chẳng có Facebook 4000 bạn, chẳng có status trăm like
Tôi
chẳng có gia đình, chẳng ai thân thích, họ ruồng bỏ tôi
Tôi
chẳng có xã hội, chẳng có cộng đồng, họ kì thị tôi vì tôi không giống họ
Tôi
chẳng có quê hương, chẳng có đất nước, tôi không thuộc về nơi này
Tôi
chẳng có bàn thờ, chẳng có gì để mang ơn
Tôi
chẳng có Chúa, ông ấy xua đuổi tôi
Tôi
chẳng có bằng cấp, chẳng mua được chúng
Tôi
chẳng có quyền thế, chẳng có địa vị, chẳng có ai trân trọng tôi
Tôi
chẳng có lời khen, chẳng có nịnh hót
Tôi
chẳng có có mặt nạ thủy tinh, để đóng vai hoàn hảo
Tôi
chẳng có cuộc sống
Tôi chỉ
là cát bụi trong vũ trụ bất tận
Tôi chỉ
là một nốt nhạc lạc loài
Tôi chỉ
là một linh hồn đang tìm lối thoát
Tôi có
gì?
Tôi có
cô đơn
Tôi có
đau khổ
Tôi có
vấp ngã
Tôi có
nước mắt
Tôi có
tư duy
Tôi có
cá tính
Tôi có
khác người
Tôi có
phong cách
Tôi có
lối sống
Tôi có
nổi loạn
Tôi có
trỗi dậy
Tôi có
thời trang
Tôi có
âm nhạc
Tôi có Dancing
Queen
Tôi có
Madonna
Tôi có
Michael Jackson
Tôi có
The Beatles
Tôi có
Nina Simone
Tôi có
tuổi trẻ
Tôi có
sở thích
Tôi có
ước mơ
Tôi có
hoài bão
Tôi có
khát vọng
Tôi có
đam mê
Tôi có
nghị lực
Tôi có
phía trước
Tôi có
phía sau
Tôi có
mặt đất
Tôi có
bầu trời
Tôi có
thiên nhiên
Tôi có
trái tim
Tôi có
tâm hồn
Tôi có
chính tôi
Và tôi tồn
tại!
Hải Phòng ngày 25 tháng 8 năm 2012
_Đức Long_
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét